Vì nhà cũ bình luận quá nhiều nên Admin yêu cầu lập cái mới.
Đọc kỹ trước khi đăng truyện:
QUY ĐỊNH DÀNH CHO TRUYỆN SÁNG TÁC
THỦ THUẬT - HƯỚNG DẪN VÀ NHỮNG THỨ LINH TINH KHÁC
Lên Ý Tưởng, Xây Dựng Cốt Truyện, Và Kể Chuyện
DISCORD XÀM XÍ ĐÚ - Chỗ để chuẩn bị trước khi đăng truyện, nhớ đọc #rule trước khi tham gia chat kẻo bị Ban.
Hakord - Nơi giao lưu với dịch giả, tác giả, và độc giả Hako nói chung
Bạn muốn viết nên câu truyện của riêng mình nhưng lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu?
Bạn muốn được thỏa đam mê nhưng lại gặp quá nhiều rào cản ngăn trở?
Đừng lo lắng, hãy lại đây và ngồi xuống, chúng ta sẽ cùng bàn luận và tìm cách khắc phục nó.
*Tay lăm le cục gạch*
CHỖ NÀY KHÔNG PHẢI CÁI ĐỘNG SEX, PORN HAY HENTAI. VUI LÒNG KHÔNG POST LINK HOẶC BÀN ĐẾN MẤY CÁI VẤN ĐỀ QUÁ MỨC NHẠY CẢM. XIN CẢM ƠN!
Địa chỉ cũ:
15733 Bình luận
Vấn đề thích đọc gì, thấy gì hay, là quyền cá nhân, không ai cấm.
Nhưng acc này đã ở đây đủ lâu và tham gia đủ nhiều lùm xùm để biết định hướng bên này thế nào rồi chứ? Muốn chơi cảm giác mạnh thì mang thịt lợn vào thánh đường Hồi giáo mà mời người ta ăn nhé.
Còn về câu hỏi nhảm nhí xàm của chiến sĩ, vướng lỗi biện luận. Muốn nói "truyện chat không tệ đến thế" thì người đưa ra ý kiến phải chứng minh mình đúng, chứ không phải để người phản đối chứng minh nó sai.
Còn về phần ta thì, "Cứt là cứt, không cần ăn thử ta cũng biết là cứt không ăn được, và đék ngon!"
B có ăn rồi thì chứng minh đi?! =.="
hmm một ý kiến hay. Quan điểm cá nhân, t ko thay đổi được. T cũg chả cần bác chấp nhận nó, t cũg chả bắt cộg đồg ở đây chấp nhận nó, chỉ là t tò mò về cách mn ở đây nghĩ về nó như thế nào th. Cứ coi tôi như một con chó thèm ăn cứt thích sự chú ý là được.
Chỉ là t đag khá phân vân... Một câu chuyện hay...là như thế nào ấy nhỉ? Phải chăng nó là một câu chuyện với hàng tá những nghệ thuật được in hằn vào từng con chữ, hay những con người được khắc hoạ như được bước ra từ ngoài đời?
Ko có lý do gì chủ đích, chỉ là tình cờ. Tôi đọc một câu chuyện chat. Đúng như tôi nghĩ, nó dở tệ về mọi thứ, cách câu chuyện xảy ra, cách mà các nhân vật được khách hoạ, cái cách mà những cảnh hành động bằng một cách thần kỳ nào đó lại được miêu tả bằng những thanh chat. Nhưng, tôi ko ngừng đọc, nó ko hay, nhưng cũng ko tệ, ít nhất là tôi vẫn có thể hiểu được những gì tác giả, một người có lẽ còn chưa học cấp 3 muốn truyền tải.
Tiểu thuyết, suy cho cùng mục đích chính của nó cũg vẫn là truyền tải một câu chuyện hay.
Vậy, tôi tự hỏi, truyện chat, một thứ chưa bao giờ tự nhận mình là tiểu thuyết sẽ trở thành cái gì trog tươg lai.
Giống như nhạc kịch, vở kịch và phim điện ảnh.
Giống như những nhạc cụ điện hiện đại và những nhạc cụ truyền thống.
Giống như những cuốn sách cho người mù và những cuốn sách đc viết bằng chữ.
Suy cho cùng nó đều muốn truyền tải một thứ giống nhau nhưng bằng những phương pháp khác nhau.
Và giốg như cách mà t cười tủm tỉm khi đọc một câu chuyện được viết một cách dở tệ. À, vậy ra một câu chuyện hay, là một câu chuyện khiến bản thân ta hài lòng. Giống như câu chuyện của một bài ca vang lên trong thánh đường, một vở kịch câm được diễn ở bên góc phố, một bộ anime nhẹ nhàng mà ta coi vào giờ nghỉ ngơi,...
Tự nhiên văn thơ quá, hihi ngại ghê:) thui, tóm cái váy lại là tép vẫn ngonnnnn. Kệ bà cái con tôm hùm mà thằng bạn tui đăg lóc két 😭
Với cả, hình như tui thấy bọn AI chỉ truy cập được một mức nhất định vào những nền tảng thế này hay sao ấy, kêu nó trích dẫn hay làm sâu sâu thêm thì nó không làm được.
Em ngu AI, không biết thuật toán nó chạy thế nào nhỉ?
Bạn cần xác định rõ ràng việc viết sai chính tả khác với việc phát âm sai do bản chất của nhân vật (méo miệng, nói ngọng, phát âm sai, dùng từ địa phương, v..v..) và cần nhất quán nó theo quy luật.
VD: "Tui hog bit dau, bua đo ong kiu tui đi ma" khác với "Tui hổng biết đâu, bữa đó ông kêu tui đi mà!"
Sai chính tả là sai chính tả, chứ không phải phát âm sai.
Còn Stiker thì muốn để nguyên ấy, kiểu dịch thành tiên phong thì thấy mất đi cái cái nghĩa người ra đòn quyết định, người tấn công.
Có bác nào bt còn từ tiếng Việt nào diễn đạt hết ý của Stiker không cho em xin. Em muốn vừa hiểu dc là người đi đầu, đi tiên phong vừa là người tung đòn quyết định ấy. Hoặc ko thì để mỗi từ striker là tiếng Anh thôi chắc không sao các bác nhỉ?
Tiên phong chỉ có nghĩ là đi vị trí đầu, hay là làm 1 việc gì đấy đầu tiên...
Nếu ý nghĩa là nghĩa người ra đòn quyết định, người tấn công. Xét theo vị trí thì nó phải là "vị trí chủ lực" hay đại loại thế. Nếu dùng thì "chủ lực" sẽ đúng hơn "tiên phong"
Vd khác, điển hình như bóng chuyền:
"Tôi là "chủ công" bóng chuyền".
Trong bóng chuyền thì chủ công là người phụ trách ghi điểm chính của đội. Cũng như "chủ lực" lực lượng chính, nòng cốt, có tác dụng quyết định thắng lợi.
Còn nếu không thì em giữ nguyên từ striker cũng được.
Tôi cho nhân vật thần thoại Vệt Nam vào truyện được không?
Với cả một nhân vật lịch sử của nước Chăm Pa hồi xưa nữa!
Liệu có được không nhỉ
Túm lại ông muốn viết Dou - Đồng nhân à?
Các thuật ngữ trong boxing thì có nên để nguyên hay việt hóa được không nhỉ? vì tìm trên mạng thì toàn tiếng anh thôi....viết ra cũng hơi khó....
Tên thứ ba lao tới, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên vẻ hung hãn, nắm đấm tay phải vung mạnh nhắm thẳng vào đầu cậu. Nhưng tên này hoàn toàn không có kĩ thuật gì, không hề có phụ trợ lực từ hông, hay phối hợp của đôi chân để gia tăng sức mạnh.
Nó chỉ là một cú vung tay đầy bản năng, một đòn đánh đơn giản, thô thiển, mang đậm phong cách của đám du côn đường phố.
Nó so với những gì cậu được luyện tập thực sự chỉ là trò trẻ con, Dương không hề có ý định lùi lại để giữ khoảng cách như khi đối phó với tên trước đó. Cậu dùng bước di chuyển ghost step để thu hẹp khoảng cách. Chỉ trong tích tắc, cậu đã đứng ngay trước mặt tên đó. Khoảng cách giữa hai người giờ chỉ còn chưa đầy một hơi thở, gần đến mức Dương có thể nghe thấy tiếng gầm gừ đầy tức giận trong cổ họng đối thủ.
Tay trái cậu vung lên, động tác gọn gàng và chính xác. Cậu không gạt vào cổ tay hay khuỷu tay của đối thủ như cách thông thường, mà là vào bắp tay của hắn. Lực gạt mạnh mẽ khiến cánh tay đang vung đến của tên đó bị khựng lại giữa chừng, biên độ cú đấm bị chặn lại ngay lập tức. Sức mạnh trong nắm đấm vốn đã yếu ớt giờ gần như tan biến hoàn toàn, chỉ còn là một cái chạm vô hại khi va vào vai Dương. Không để phí một giây, cậu lùi chân trái lại nửa bước, cơ thể hơi nghiêng sang một bên. Tay phải cậu đã siết chặt thành nắm đấm, sẵn sàng trong tư thế phản công, nó giống như một cung thủ đang kéo căng dây cung trước khi bắn.
Dương thở ra dứt khoát. Luồng hơi thoát ra từ miệng cậu như một tín hiệu, khiến cơ bụng thắt lại, các thớ cơ co cứng như dây đàn. Cậu xoay hông, vặn người trong một tư thế hoàn hảo, toàn bộ sức mạnh từ chân trái dồn lên eo, rồi truyền qua vai phải. Nắm đấm tay phải của cậu lao đi như một mũi tên, không phải hướng vào mặt hay ngực, mà nhắm thẳng vào vùng bụng dưới của tên đó - một cú body shot kinh điển.
Toàn bộ các hành động chỉ diễn ra trong vỏn vẹn gần mười giây.
Lúc đầu, hắn dường như không cảm nhận được gì nhiều. Adrenaline vẫn đang chảy cuồn cuộn trong máu, khiến hắn cắn răng, cố gượng người đứng dậy. Đôi mắt đỏ ngầu, hơi thở hổn hển, hắn chống tay xuống đất, lảo đảo nhổm lên như một con thú bị thương vẫn chưa chịu khuất phục. Nhưng ngay khi cơ thể vừa thẳng được một nửa, cơn đau thật sự ập đến. Nó không đến ngay lập tức như một cú đấm vào mặt, mà âm ỉ, quặn thắt từ sâu bên trong dạ dày, lan tỏa ra khắp các cơ quan như một cơn sóng dữ. Cơ thể hắn tự động báo động khẩn cấp, mọi dây thần kinh đồng loạt réo lên trong tuyệt vọng. Hắn khuỵu xuống lần nữa, đầu gối lại đập xuống đất, đôi tay ôm chặt lấy bụng như muốn ngăn cơn đau đang xoáy sâu vào ruột gan.
Mặt hắn đã tái nhợt, mồ hôi lạnh túa ra như tắm. Một âm thanh kỳ lạ bật ra từ cổ họng, hắn cố ngăn lại. Nhưng hoàn toàn vô vọng: nước bọt, dịch vị, bia, thức ăn, mọi thứ trong dạ dày hắn trào ngược lên, đòi thoát ra ngoài bằng mọi đường có thể.
Hắn chống tay xuống đất, các ngón tay bấu chặt vào mặt đường để giữ cơ thể khỏi ngã hẳn, nhưng đôi tay cứ run rẩy không còn chút sức lực. Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, tay hắn bị trượt bởi chính vũng nôn của mình, mùi chua loét xộc lên mũi, hòa cùng tiếng ho sặc sụa khi hắn nghiêng đầu sang một bên trong tuyệt vọng. Miệng hắn há ra, từng đợt dịch trào ra không kiểm soát, nước mắt lẫn nước mũi chảy dài trên khuôn mặt méo mó vì đau đớn. Cuối cùng, hắn đành nằm nghiêng hẳn xuống, co người lại thành một khối run rẩy, không còn chút sức lực nào để phản kháng.
"nắm đấm tay phải vung mạnh nhắm thẳng vào đầu cậu" - có thể thêm chữ "bên" thành "nắm đấm bên tay phải" hoặc "tay phải vung nắm đấm thật mạnh vào cậu"
" không hề có phụ trợ lực từ hông" - mình nghĩ là lực phụ trợ chứ
Nhìn chung thì hiểu mình vẫn hiểu và hình dung được, mình chỉ thấy cấn vì thứ tự các từ trong câu còn hơi chưa phù hợp.
Về thuật ngữ, có thể thử để note sau, tên tiếng anh vẫn khá ngầu